Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2023

Phạm Cao Hoàng: NĂM BÀI THƠ PHỔ NHẠC TRONG CHÚT TÌNH ĐỌNG LẠI

 


THƠ  PHẠM CAO HOÀNG

 

TRỞ VỀ

MÁI TRƯỜNG XƯA

 

chiều nay ghé thăm trường cũ

nép mình bên gốc phượng xưa

chợt nghe trăm ngàn thương nhớ

hình như thu đã sang mùa

 

tìm lại tuổi thơ chốn này

lần theo những tháng ngày qua

lần theo những dòng kỷ niệm

tuổi thơ và những nụ hoa

 

chiều nay ghé thăm trường cũ

cây bàng xưa vẫn còn đây

hỏi thăm những người thuở ấy

bạn tôi nay ở phương nào

 

tìm lại người xưa chốn này

thầy ơi, con đã về đây

ai còn, ai đi, ai nhớ?

cuối trời hiu hắt mây bay

 

chiều nay ghé thăm trường cũ

nghe mùa thu hát ngoài kia

chợt nghe trong lòng man mác

những ngày thơ ấu xa xưa

 

Tuy Hòa, 1996

 

 

KHI DỪNG LẠI

BÊN DÒNG POTOMAC

 

khi dừng lại bên dòng Potomac

em bên tôi vẫn rất dịu dàng

gió lồng lộng cả một trời Đông Bắc

tóc em bay trong nắng thu vàng

 

và như thế mình đi và đã đến

mình đã tìm và gặp được dòng sông

tôi ngồi xuống để nghe sông hát

và đứng lên ôm lấy mặt trời hồng

 

và như thế mình đi và đã đến

đã bên nhau thủy tận sơn cùng

tôi nằm xuống để nghe đất thở

tạ ơn đời độ lượng bao dung

 

khi dừng lại bên dòng Potomac

tôi và em nhìn lại quê nhà

buồn hiu hắt thương về chốn cũ

phía chân trời đã mịt mù xa

 

Virginia 2014

 

 

MÂY TRẮNG

 

tặng anh Trần Huiền Ân

 

ngày đi về phía mặt trời

tôi nghe tiếng gọi của người năm xưa

và nghe tiếng mẹ ầu ơ

bên dòng sông với đôi bờ quạnh hiu

xóm thôn một thuở tiêu điều

gian nan cùng với cuộc phiêu lãng này

ngày về trắng hai bàn tay (*)

người về ôm lấy cụm mây trắng buồn

khói ngày xưa ấy còn vương

sương còn đọng lại bên dòng cổ thi

ngày về nhớ lúc ra đi

biển gào lên khúc biệt ly sao đành

vậy mà…

biền biệt bao năm

 

Virginia, 2009

(*) BÀI HÁT NGÀY VỀ, thơ Trần Huiền Ân

 

 

SCIBILIA,

NGÀY CUỐI THU

 

Scibilia, ngày cuối thu

tôi đuổi theo những đám sương mù

và khi quay lại tôi nhìn thấy

một giọt sương buồn trong mắt em

 

giọt sương đọng suốt mười lăm năm

long lanh từ thuở xa quê mình

và em nói rằng em rất nhớ

những bước chân về - đêm cao nguyên

 

giọt sương đọng suốt mười lăm năm

từ khi mình bỏ núi xa rừng

và em nói rằng em rất nhớ

một chút mây trời Langbiang

 

giọt sương đọng suốt mười lăm năm

ừ, khóc đi em cho đỡ buồn

quê hương còn đó nhưng xa lắm

và biết ngày về kịp nữa không

 

Virginia, 12.12.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nguyễn Minh Nữu: LỜI GHI TRÊN ĐÁ. toàn bộ tập thơ xuất bản năm 2006

      VỀ NHỮNG BÀI THƠ CỦA NỮU ( lời mở của BÙI BẢO TRÚC) Con đường chạy tới một ngõ hẻm. Trời vừa mới xong một trận mưa. Mùi đất ẩm bốc...