Thơ xuân năm cũ NGUYỄN MINH NỮU
LỜI CHÀO NĂM MỚI
Sẽ như tia nắng bất ngờ
Sau cơn bão tuyết mịt mờ canh thâu
Nỗi lòng chôn dấu đã lâu
Hôm nay hiểu đến thâm sâu nỗi lòng
Môi trầm hương, mắt bao dung
Mỗi người là một phần chung mỗi người
Về ngồi đây cạnh nhau thôi
Mà nghe rộng suốt một đời cho nhau.
2006
NGUYÊN ĐÁN Ở BỜ ĐÔNG HOA KỲ
Hôm qua gió Bắc Băng Dương
Thổi về lạnh cả chiếu giường tân niên
Phòng riêng dẫu đã cái then
Lẳng lơ còn có bóng đèn thức khuya
Từ khi chung lối đi về
Chịu chung cay đắng xớt chia mặn nồng
Cái gọi là chút tình chung
Là nơi nương dựa sưởi lòng tha hương
Hôm qua gió Bắc Băng Dương
Đưa duyên trừ tịch bén hương giao thừa
Bên kia trời đã sang mùa
Bên này Nguyên Đán vẫn chưa Xuân thì.
Riêng lòng còn chút hồ nghi
Xuân chưa? gió lạnh thổi về hôm qua
2016
CÔ BẠN LỐI XÓM HỒI XƯA
Em vừa qua tuổi thanh xuân
Lời yêu vẫn đậm, tình thân thêm dày.
Cơm chiều cạn, chuyện còn đầy
Có đêm quấn quýt có ngày quẩn quanh.
Tôi già như vách cổ thành
Đá trơ mặt với rêu xanh bốn mùa
Hỡi cô lối xóm hồi xưa
Bên nhau bao lượt nắng mưa trong đời.
Ngày xuân xin gửi một lời
Chúc em và chúc cả tôi: Ngọt Ngào.
2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét