VỀ NƠI CHỐN ĐÃ RỜI XA.
Về ngồi ôn lại chuyện xa xưa
Bằng hữu đếm không đầy những
ngón
Tay khô điếu thuốc rụng ơ hờ.
Những tưởng một xa là mất cả
Con sông dòng cũ, bóng đò
đưa
Ở giữa tim người là sóng dập
Dồn từng tiếc nhớ xuống
trang thơ.
Đã biết bao phen dừng gót lại
Quê người nâng chén uống
khơi khơi
Đâu cứ phong sương thì mới lạnh
Đêm nay nghe buốt đến tê người.
Thí dụ, chỉ là thí dụ thôi
Bất ngờ từ một chốn xa xôi
Người xưa về trước thềm năm
cũ
Sảng khoái thơ vang một góc
trời
Thí Dụ, chỉ là thí dụ thôi
Mà lòng rào rạt mấy trùng
khơi
Đâu cứ phong sương thì mới lạnh
Đêm nay nghe buốt đến tê người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét