1. Ba mầu đến hội suy vong,
2. Khỉ về
gà gáy vầng hồng nổi lên.
3. Ngồi vui nhấp chén trà tiên,
4. Uống mà xem lũ đảo điên cương thường.
5. Mèo lui cáo nắm lấy cương,
6. Tương tàn cốt nhục nhiễu nhương lạ kỳ.
7. Nhân dân mấy độ biệt ly,
8. Đồng hoang nhuộm máu kinh kỳ tả tơi.
9. Quỷ ma giao chiến khắp nơi,
10. Quỷ ở trên trời ma ở dưới hang.
11. Cỏ cây non nước điêu tàn,
12. Quỷ nọ ra hàng ma nọ mới thôi.
13. Khúc rồng đem chặt làm đôi,
14. Hồng câu in vết muôn đời nhuốc nhơ.
15. Kể dư đôi ngũ có thừa,
16. Thầy tăng mở nước bấy giờ ai hay.
17. Chẳng qua cũng giống quỷ tây,
18. Ma tan quỷ hết đến ngày Long Hoa.
19. Khỉ về gà gáy oa oa
20. Bốn phương lại dấy can qua kinh trời.
21. Quỷ ma ắt hẳn đi đời
22. Phụ nguyên trời đã định ngôi rành rành
23. Chó mừng tân chúa rõ ràng
24. Gần xa tấp nập lên đàng hồi hương
25.
Long hoa muôn thuở lưu phương
26. Rồng Tiên con cháu liệt cường vẻ vang.
27. Khen ai khéo giữ gan vàng
28. Có tu ắt hẳn giầu sang ai bì
29. Còn nhiều duyên nợ lo chi
30. Mai đây ta sẽ lại về gặp nhau./.
GIẢI
THÍCH
1.
ba mầu = Cờ Pháp, có ba mầu xanh trắng đỏ
2.
khỉ (1944 - Giáp Thân) về gà gáy (1945 - Ất Dậu) - vầng hồng (Việt Minh
CS - cờ đỏ sao vàng)
4.
lũ đảo điên cương thường = Cộng sản
5.
Mèo = Bảo Đại - Cáo = Cộng sản
9 - 10 Quỷ = Pháp -Mỹ Ma = Cộng sản
16
Thầy tăng mở nước = Ngô Đình Diệm lập VNCH
17
"Chẳng qua cũng giống qủy Tây" = Mỹ
22
Phụ nguyên = họ Nguyễn - chữ Hán "phụ" ghép với
"nguyên" = Nguyễn.
GHI
CHÚ:
Giáo
sư Đoàn Viết Hoạt thuộc và đọc cho chúng tôi chép lại bài sấm ký này. Giáo Sư kể
là ngày xưa các Cụ đời trước kể lại với nhau là vào khoảng năm 1930, có ba nho
sinh làmột người họ Nguyễn,một người họ Ngô và một người họ Phan, chèo thuyền
trên Hồ Tây ngắm trăng , uống rượu và ngâm vịnh với nhau. Đêm đã khuya, thuyền
dừng lại giữa hồ thanh vắng, chợt nghe gần đấy có tiếng đàn Tỳ Bà nhè nhẹ, nhìn
sang, thấy một chiếc thuyền nhỏ, trên đó có ba nữ lang nhac sắc tuyệt đẹp đang
gảy đàn gõ phách hát với nhau. Khi thuyền ghé đến gần, đưa lời thăm hỏi và trao
đổi thơ văn thì được cho nghe bài thơ này. Khi chia tay, thuyền vừa tách ra chưa
tới mười thước thì đã mờ mờ biến mất, Nhìn lại thì thuyền đang ngồi đã tấp vào
bến của Phủ Tây Hồ, cho nên hồ nghi là bài Sấm của Bà Chúa Liễu Hạnh ban cho. Cả
ba vội lên bờ vào đền thắp hương tạ lễ. Bài thơ ba mươi câu này được truyền từ người này qua người
nọ, đời trước qua đời sau đến nay đã gần
trăm năm. Không có văn tự ghi lại và Thực
hay Hư quả thật không dám đoan chắc. “Xin
chất chính các bậc cao minh”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét